Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

Bo sung danh sach

Nguyễn Trường Dân         0984114698     nguoiayiq@yahoo.com
Hoàng Hữu Thiên            0915789109    hoanghuuthien@gmail.com
Trần Thế Anh                   0983779022

Trương Khắc Tùng  Bo Sung email là: truongkhactung@yahoo.com

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Ký ức tình đầu

 

Đỗ đại học năm 1997! Tôi, một học sinh tỉnh lẻ lần đầu tiên được ra thành phố, lần đầu tiên sống cuộc sống xa gia đình. Lần đầu tiên không tránh khỏi những bỡ ngỡ, tự ti nhưng cũng may bạn bè bên cạnh đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Tôi tự tin hơn, mạnh bạo hơn. Tôi là một thằng con trai thuộc loại ngoan, không ham chơi, không đua đòi tuy nhiên khi vào Đại học cũng không học quá nhiều. Hành trang thời học sinh hoành tráng, nhưng tất cả dường như thay đổi khi tôi bước vào một môi trường mới ...


Cuộc sống sinh viên không như tôi tưởng tượng. Kỳ học đầu tiên bài vở ở lớp không nhiều. Ngoài thời gian trên lớp, tôi dành phần lớn thời gian để đi chơi, đá bóng, tham quan những thứ quá mới mẻ ở cái thành phố mà lần đầu tiên tôi được đặt chân đến.

Hồi ấy tôi là một thằng con trai 18 tuổi, thích mặc áo cầu thủ bóng đá, thích đọc truyện trinh thám và thích nhìn những đám mây bay trên trời qua ô cửa sổ với vô số hình thù lạ mắt.


Chiều chiều, tôi thường cùng mấy đứa bạn trong xóm trọ dẫn nhau ra sân bóng quần nhau cho đến choạng vạng tối mới về. Được xa nhà thoát khỏi sự kèm cặp của bố mẹ, được tự do với một khoảng trời riêng, tôi thả mình sống một cuộc đời sinh viên nhàn tản, trong lòng luôn đầy rẫy những nỗi vui, buồn mơ hồ chẳng rõ nguồn cơn.


Sang tuổi 19, tôi bắt đầu thấy thinh thích một người. Cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại để ý đến cô ấy nữa. Tôi và cô ấy khác lớp, nhưng có một số môn chúng tôi lại được xếp học chung hội trường. Tôi để ý đến mái tóc, nụ cười và giọng nói rất hay của cô ấy, mỗi khi vô tình hờ hững đi qua bên cạnh hoặc mỗi bận hai đứa cùng xuất hiện ở một nơi nào đó, bao giờ tôi cũng thấy lòng mình hồi hộp, bứt rứt khó tả ...


Nhiều lần ngồi trong phòng học, khi đưa mắt nhìn ra đằng trước, tôi lại bắt gặp cô ấy đang trộm nhìn tôi! Đôi mắt sáng long lanh, trông có vẻ bối rối, nhưng rất đẹp! Tôi thích cô ấy.


Rốt cuộc rồi thông qua cô bạn của cô ấy ngồi khá gần tôi, tôi đã biết một số thông tin …! Cô ấy tên V, người phố Núi, cùng Khoa, học lớp G, ở Ký túc xá, còn tôi học lớp D.


Từ hôm ấy trở đi, tôi rất có cảm tình với không chỉ những người học lớp G mà cả những ai nói giọng hay như cô ấy, giọng của người phố Núi xa kia; thấy họ là tôi mỉm cười, đúng là đã thích ai thì thích tất cả mọi thứ của người ta. Hơn thế nữa, tôi còn luôn giữ gìn lời nói và cử chỉ cho thật có ý tứ, quyết làm sao cho bất cứ lần nào gặp nhau thì cô ấy đều thấy tôi là một người hoàn hảo. Tôi còn tưởng tượng ra rất nhiều cách để được làm quen V. Chẳng hạn, tôi đang ôm chồng sách từ trong lớp đi ra thì cô ấy va phải tôi; hoặc tôi bị xe chẹt ngã đúng lúc cô ấy đi qua ...


Thế nhưng, tất cả những trường hợp tưởng tượng ấy chẳng hề xảy ra. Lần làm quen thật lại vô cùng đơn giản dù có hơi vất vả về cảm xúc 1 tí :D. Hôm đó ngồi học chung trong lớp, trong giờ ra chơi, chỉ cách nhau 1 dãy bàn, tôi đã mạnh dạn viết một mẩu giấy, lời lẽ cũng không có gì văn hoa chải chuốt cả, chỉ viết là tôi muốn làm quen V, rồi ghi tên mình bên dưới. Tôi chẳng dám nhìn V mà chỉ cúi gằm mặt xuống cuốn sách. Lát sau, khi tôi ngẩng đầu lên thì thấy V đã đi rồi. Hối hận quá chừng! Cái cảm giác bị người ta khước từ khiến tôi tức khí đến nỗi có lúc nảy ra ý định chui đầu xuống đất cho đỡ … xấu hổ.


Mãi sau có tiếng chuông vào lớp, V xuất hiện và cũng không thèm nhìn tôi cho hết tiết học cuối hôm đó! Thế nhưng khi ra về, tôi ngồi lại chờ đợi 1 chút hi vọng mong manh cuối cùng, và quả nhiên V đã đi về ngang qua bàn tôi, trả lại tờ giấy với dòng chữ nắn nót phía dưới lời đề nghị của tôi: V đồng ý! Trời ơi …………… tôi như muốn nhảy cẫng lên vì sung sướng!


Thế rồi những lần hẹn hò bắt đầu xuất hiện. Chúng tôi thường tay trong tay đi dạo trong các công viên dọc 2 bờ sông Hương thơ mộng; ngồi trên Kỳ Đài hùng vĩ trước cửa Ngọ Môn để tìm những chòm sao hình trái tim, hình chiếc ghế đẩu, hình bản đồ Việt Nam … và cũng để nhìn dòng người qua lại trước Phu Vân Lâu, … Quán café đầu tiên mà tôi và V hẹn hò gặp nhau là café Sông Xanh, chỉ đơn giãn để được ngồi cạnh nhau, và được gặp để tặng nhau tấm hình, để cùng nhau nhâm nhi những bản nhạc … Tôi luôn có cảm giác như mọi bản tình ca đều chỉ dành cho chúng tôi …


Sau những ngày hè xa nhau, chúng tôi lại gặp nhau đầu năm 1999, tôi và em cùng đi xem phim, vừa xem vừa cắn hạt điều, thưởng thức hương vị mối tình sau bao ngày xa cách. Trên đường trở về ký túc xá, khi đi qua một gốc Bàng xum xuê sau dãy nhà G trường Đại học Sư phạm, tôi đã lấy hết dũng cảm, cầm tay em để chúng tôi mặt đối mặt. Đôi mắt của em vẫn đẹp như ngày đầu tôi gặp và vẫn có chút gì đó bối rối. Tôi bất chợt kéo em vào lòng và đặt lên môi 1 nụ hôn … run rẫy … nghẹt thở … sướng tê người. Cũng không biết sau bao lâu, V vùng ra và bỏ chạy về phía cư xá, để lại mình tôi đang quay cuồng trong cảm giác … còn choáng váng bởi nụ hôn vụng về vừa trải qua. Suốt đêm hôm ấy, về phòng trọ, sự ám ảnh vì sung sướng đã làm tôi không tài nào ngủ được!


Rồi mọi chuyện cũng qua nhanh, cũng giận dỗi, cũng không thèm nhìn mặt, nói chuyện sau cái lần đầu tiên ấy, nhưng đó chỉ là một hành động đương nhiên phải có của cô gái – với cảm xúc ban đầu yêu và được yêu.


Thế rồi 4 năm Đại học cũng qua, V phải về trên miền Tây Nguyên xa xôi ấy … , những ngày đầu thực sự là rẩt khó khăn, nhớ và buồn. Một ngày với tôi chỉ thực sư vui khi đêm đến, bởi đó, là khoảng thời gian duy nhất trong ngày được gặp, hỏi han, được nghe những lời nũng nịu của V. Nhưng có phải được như ai kia, được âu yếm vỗ về em, tất cả yêu thương chỉ là những con chữ khô khốc và vô cảm trên tờ giấy trắng phau. Niềm yêu thì nhiều đấy, nhưng con chữ thì sao ấm áp được cho vừa.


Nhưng tôi vẫn tự an ủi mình, hoàn cảnh vậy, biết làm sao, miễn là tình yêu của mình không "nhạt" đi, vậy là ổn. Và rồi tôi cũng làm được, vẫn vui vẻ và ngập tràn hạnh phúc, không chỉ bởi những thú vui của bạn bè ở bên bù đắp, bởi những tiếng chuông điện thoại và giọng nói dịu dàng, đằm thắm chờ đợi mỗi ngày, mà còn bởi những yêu thương đang ở rất xa kia vẫn hướng về tôi như thuở ban đầu.


Song đó là những lúc vui, những khi mệt mỏi hay có việc, tôi lại chạnh lòng khi thấy chúng bạn có đôi. Tôi thèm cái cảm giác được cốc nhẹ vào đầu, được nhìn thấy V ngoảnh mặt đi vờ giận rỗi, được đón đưa sau những giờ học căng thẳng, được có ngày thứ bảy, được tay trong tay đắm chìm trong những bản tình ca chỉ dành cho chúng tôi, được như xưa….Nhưng đó chỉ là ước thôi mà, V ở xa, những thứ như thế, thật dễ đấy, thật gần đấy, nhưng với tôi thật là xa xỉ, thật lạ, chỉ có một cảm giác thiếu vắng, lẻ loi trên mỗi bước đường….là rất quen thôi.


Người ta bảo, phần lớn các mối tình sinh viên đều thất bại cả. Tôi chẳng qua cũng chỉ là một người bình thường thì sao có thể may mắn tránh được số phận ấy cơ chứ…


Thực sự tình yêu của tôi dành cho V thật nhiều, một tình yêu ở xa kia dành cho tôi cũng không phải là ít. Nhưng thời gian, sự thiếu vắng, nhỏ lắm, chỉ là một bàn tay trong đêm đông lạnh buốt, cũng đã có lúc khiến tôi phải chao lòng. Đã cố kìm lòng, để tim mình khỏi lạc lối, nhưng rồi … trái tim tôi vẫn đi theo về một hướng khác …


Không đến được với nhau, nhưng trong tim tôi, V luôn giành 1 vị trí đặc biệt; không chỉ bởi những cảm xúc nụ hôn đầu V mang đến cho tôi, không phải chỉ những khó khăn và hạnh phúc dâng tràn khi tôi lặn lội 1 mình vào Gia Lai để gặp V lúc 1h sáng, không phải chỉ là sự dũng cảm ra Huế tìm tôi để níu kéo lại hạnh phúc mong manh mà V từng mong ước và hi vọng …; mà bởi tôi tìm thấy ở V, tình yêu để chúng tôi dành cho nhau, một tình yêu đích thực như tuổi trẻ tôi từng mơ ước, và có thể, cũng bởi tôi đã để vuột V ra khỏi chặng đường dài còn lại của cuộc đời tôi! 


Tôi đã từng nói với V về tất cả những dự định cho tình yêu của chúng tôi, nhưng có lẽ, chỉ duy nhất 1 dự định tôi có thể làm được, đó là viết về mối tình của chúng tôi, để khi nhìn những dòng chữ này, cả 2 cùng nhớ về một thời đã có …


--
--------------------
ThS. Phạm Thế Kiên
Office: Ban Thanh tra - Pháp chế, Đại học Huế.
Phone: 090 5050 135
Yahoo! Messenger: phamkien135


Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Chào các bạn.

Mình vào blog của lớp gặp lại các bạn mình rất vui.Họp lớp chắc vui lắm nghe, nhưng họp tại địa điểm nào vậy.

Lê Gia Lợi

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

Tin vui!

Thông báo đến các bạn mình săp lên xe Bông rùi đó. Ngày 28. 7 này. Các bạn hãy online để chúc mừng cho mình nhé! Rất tiếc là lớp mình chưa tập hợp được trong đọt này để họp lớp nhỉ! 


TÁM

Thông báo mọi người

Chú Linh Sơn đám cưới mà không ai bít hết vậy
mọi người có bít không?
Đám cưới mà không SMS cho anh em bít thật là tệ đó, ít ra cũng cho anh em chúc mừng 1 cái chứ.

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2011

Phạm Thế Kiên

Chào mọi người, cho tham gia Blog với

Họ tên: Phạm Thế Kiên
Lớp: 97 Toán D
SĐT: 090 5050 135
Email: ptkien@hueuni.edu.vn
Yahoo! Messenger: phamkien135
Nơi ở hiện tại: Huế

Chúc mọi người hạnh phúc, thành đạt.
Lúc nào có hội hè gì thông báo anh em tham gia với nhé

--
--------------------
ThS. Phạm Thế Kiên
Office: Ban Thanh tra - Pháp chế, Đại học Huế.
Phone: 090 5050 135
Yahoo! Messenger: phamkien135


Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Gửi Bạn Vân và Hằng

Tuyết Vân và Minh Hằng lên Gia Lai định cư cùng nhau ah?
Đợt này tranh thu đi họp lớp nhé. Lâu rùi không gặp không bít bây giờ thế nào?

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011

Gởi lớp 97

Con gái của Tuyết Vân và con trai Minh Hằng. Chụp tại Pleiku - Gia Lai

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2011

Thống nhất ngày họp lớp.


Từ khi cả nhà mình liên hệ được với nhau tới giờ, khi đưa ra đề nghị họp lớp thì ai cũng ok. Tuy nhiên, khi đề nghị ấn định ngày cụ thể thì ngoài Dương, Hiệp đề nghị khoàng từ 1.8 đến 10.8 và Hảo đề nghị từ 25.7 đến 28.7 ra thì không ai có ý kiến phản hồi gì nên Dương cũng không biết ý mọi người như thế nào. Do vậy, bây giờ Dương và Hiệp sẽ đề nghị một ngày cụ thể: NGÀY 27.7. Mọi người cho ý kiến xem có đồng ý hay không, nếu không thì hãy đề nghị một ngày cụ thể khác.
Có thể với từng cá nhân sẽ có những kế hoạch riêng của mình nhưng Dương hy vọng mọi người có thể khắc phục một cách tối đa để lớp mình có thể sum họp được.
Chúc mọi người vui vẻ và sớm đưa ra ý kiến của mình nhé!
 PS: Xin tiết lộ một bí mật rằng, ngày đó lớp E cũng họp nữa nên không khí có thể vui vẻ hơn, đặc biệt những ai ngày xưa có hát bài "cô láng giềng ơi" thì giờ cũng có cơ hội gặp gỡ nữa đấy!

--
Trần Thị Thùy Dương
Tổ Toán-Khoa Cơ bản
Trường ĐH GTVT tp HCM
ĐT: 0989970469

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Hinh lop 97 toan


Chuyến đi Biển Thuận An

BienThuanAn
Cắm trại ngày 24.03.1998
 Trai24031998
Trao giải trò chơi
Trai24031998_2
Đại hội hay làm gì hổng biết
DaiHoi
DaiHoi_2

Gủi ban điều hành


Có lẽ để được nhiều bạn tham gia diễn đàn và chia sẻ thì Hiệp và Dương phải có một bài viết như một thư kêu gọi thật hay chăng? Và trang blog của mình củng nên được thiết kế chuyên nghiệp hơn, tiện ích hơn. Để blog không những là nơi chi sẻ tâm sự của các bạn mà còn là nơi các bạn tìm thấy nhiều tiên ích thú vị phuc vụ cho công việc và giải trí!
Rất mong căn nhà chung của lớp mình ngày càng đông vui và thú vị! Chúc các bạn luôn vui và hạnh phúc!
......

TÁM 

Thứ Năm, 5 tháng 5, 2011

Những ai lớp 97 toan đến giờ vẫn còn sống thì hãy gửi 1 thông điệp đến trang BLOG này nhé.

Mọi người trông chờ lẫn nhau, nên các bạn hãy nhanh nhanh gửi thông tin của mình lên nhé...(thông tin gì cũng được)

GIA ĐÌNH VŨ-HOA

Hai vợ chồng mình có một số ảnh của gia đình. Xin chia sẽ cùng các bạn nghe.

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

Hôm nay cũng vừa liên lạc với Anh Cảm và Hoàng Công Ngọc, như vậy là gần như đầy đủ danh sách lớp.
Anh Cảm thì giờ chỉ đi dạy thêm ở nhà và cũng đang còn vườn không nhà trống, lớp mình có ai tình nguyện nhận làm con rể hay không chứ không còn cơ hội cho Anh ấy làm rể rồi.
Hoàng Công Ngọc vẫn thế, nhưng lên tận Tân Phú Đồng Nai, chắc định đi tìm Tê Giác một sừng nhưng bị lạc đường, hôm nào sẽ tìm đến nhà mà hàn huyên tâm sự.
Hiện nay mình thấy vẫn còn nhiều bạn chưa lên tiếng, không biết là còn đang ấp ủ tâm tư gì mà chưa liên lạc với nhau. Nhờ các Anh em nhắn với những ai có thể hãy tham gia diễn đàn, rồi chúng ta sẽ thảo luận về chương trình gặp mặt nhé.
Thân chào, Hiệp.

Tìm trẻ lạc

Ai biết Địa chỉ Bạn Ngọc và những bạn khác thì cung cấp thông tin nhé.


Sáng nay bạn Tám mời ún cafe mà không đi dc tiếc thật đó
Hôm khác nhé bạn Tám

MỜI CÁC BẠN ĐỌC BÀI VIẾT RẤT HAY CỦA GS HOÀNG TỤY, nhớ ghé thăm blog của mình và ủng hộ nhé! http://www.daositam.blogspot.com/


"Hịch giáo dục" của giáo sư Hoàng Tụy

101121105808-562-745Như một tiếng chuông cảnh tỉnh *
Thật là vinh dự lớn cho một người làm khoa học bình thường như tôi được nhận giải thưởng văn hoá Phan Châu Trinh cao quý. Vinh dự lớn trước hết vì giải thưởng gắn liền với tên tuổi một nhà ái quốc vĩ đại của dân tộc, một sĩ phu thuộc lớp cựu học nhưng đã thoát ra khỏi những quan niệm giáo dục phong kiến cổ hủ đương thời, khởi xướng đường lối canh tân văn hoá, giáo dục để cứu nước: khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh. Vinh dự lớn còn là không phải giải thưởng hay huân chương trong hệ thống hành chính Nhà Nước mà là giải thưởng được trao cho bởi một tổ chức xã hội dân sự, với ý nghĩa cao quý thúc đẩy sự nghiệp văn hoá giáo dục của nước nhà theo tinh thần khai sáng của nhà ái quốc vĩ đại.
          Làm khoa học ở một đất nước nghèo khó tôi vốn có duyên nợ nhiều với giáo dục. Xuất thân là một thầy giáo trung học rồi dần dần tự mày mò học tập, nâng cao trình độ mà trưởng thành trong nghề và trở thành một nhà khoa học. Bắt đầu dạy học ở tuôi 20, đến nay đã ngoài 80, suốt hơn 60 năm đó tôi chưa lúc nào xa rời nghề dạy học, tuy học trò của tôi thì tuổi tác, tính chất, trình độ và cả quốc tịch cũng ngày càng đa dạng. Được may mắn (chứ không phải rủi ro) học phổ thông ở nhà trường thời thực dân (nhưng không phải nhà trường thực dân), ra đời cũng được đi đây đi đó học, dạy, làm việc trong những môi trường đại học khoáng đạt hiện đại từ Tây sang Đông trên thế giới nên tôi thường có dịp suy ngẫm về nghề nghiệp của mình. Suy ngẫm từ vị trí công dân một nước nghèo, lạc hậu, khát khao mau chóng đuổi kịp một nhân loại đang rộn rịp chuyển lên nền văn minh trí tuệ đầy thách thức. Điều đó tự nhiên dẫn đến mối quan tâm trăn trở gần như thường trực đối với nền giáo dục của nước nhà. Mà cũng từ đó được mở rộng tầm mắt, có cách nhìn hệ thống đối với nhiều vấn đề giáo dục, kinh tế, văn hoá, xã hội của đất nước. Hồi còn anh Tạ Quang Bửu làm Bộ trưởng Đại học tôi đã có nhiều dịp nghiên cứu và trình bày về tư duy hệ thống trong các xêmina giáo dục do anh ấy chủ trì. Những tư tưởng, quan niệm của tôi về giáo dục, văn hoá, kinh tế xã hội ngay từ những ngày ấy phần lớn đều xuất phát từ cách nhìn hệ thống đó cho nên ít nhiều cũng có tính hệ thống nhất quán, nếu có lúc cần thay đổi thì cũng do logic sự vật chứ không tuỳ hứng, tuỳ tiện, tuỳ thời.
clip_image002[4]
          Một thế kỷ nay, chưa bao giờ vai trò then chốt của giáo dục trong sự phát triển của dân tộc ta nổi rõ như lúc này. Chỉ trong vòng một thế hệ mà những bước tiến khổng lồ của khoa học và công nghệ đã mang đến cho cuộc sống trên hành tinh những đổi thay sâu sắc hơn cả hàng trăm năm. Trong bối cảnh ấy giáo dục càng quan trọng thiết yếu hơn bao giờ hết cho bất cứ xã hội nào, kể cả những xã hội tân tiến nhất.
          Việt Nam không là một ngoại lệ. Nên dù trước mắt kinh tế có khó khăn bức bách bao nhiêu cũng không cho phép chúng ta một phút được lơ là các vấn đề giáo dục. Chừng nào giáo dục còn yếu kém tụt hậu như hiện nay thì dẫu có tăng trưởng kinh tế giữ được tốc độ 7-8%, thậm chí 10% năm chăng nữa đất nước cũng vẫn mãi mãi lẹt đẹt sau thiên hạ. Muốn tăng trưởng kinh tế bền vững, muốn chuyển hướng phát triển từ chiều rộng sang chiều sâu mà để giáo dục yếu kém thì chỉ là nói suông. Ông Lý Quang Diệu từng khuyên chúng ta: thắng trong giáo dục thì mới thắng trong kinh tế. Gần đây ông đại sứ Hoa Kỳ sau nhiệm kỳ công tác ở Việt Nam cũng nhận xét thách thức lớn nhất của Việt Nam hiện nay là giáo dục. Không phải họ hù doạ chúng ta, cũng chẳng phải họ cung cấp cho chúng ta thông tin gì mới mẻ tân kỳ. Họ chỉ nói cho ta biết một điều mà từ nhiều năm rồi ngay chuyên gia trong nước đã có không it lời cảnh báo tương tự. Chẳng qua Bụt nhà không thiêng thì mới cầu tới Bụt ngoại.
          Cho nên dù nhiều người đã nói nhiều lần rồi, tôi cũng xin nhắc lại lần nữa: chỗ nghẽn lớn nhất trong phát triển hiện nay của xã hội ta là giáo dục. Giáo dục và giáo dục, không có gì quan trọng hơn. Và vì vậy cải cách giáo dục mạnh mẽ, toàn diện và triệt để là mệnh lệnh cuộc sống. Càng chần chừ, càng trì hoãn càng trả giá đắt, và không loại trừ đến một lúc nào đó sẽ là quá trễ như đã từng xảy ra tại nhiều nơi trên thế giới.
          Đó là nội dung thiết yếu hai bản kiến nghị mà một nhóm trí thức quan tâm tới vận mệnh đất nước đã gửi Trung ương đảng, Quốc hội và Chính phủ năm 2004 và năm 2009 (bản kiến nghị 2004 đã được phổ biến rộng rãi, còn bản kiến nghị 2009 chưa được nhiều người biết do bị hạn chế phổ biến).
          Như chúng ta còn nhớ, cách đây 15 năm từng có nghị quyết lịch sử của Hội nghị TƯ II, khoá 8, xem phát triển giáo dục, khoa học là quốc sách hàng đầu. Nhưng mười năm sau đó, Thủ tướng chính phủ đã phải thẳng thắn thừa nhận chúng ta chưa thành công trong hai lĩnh vực nêu trên. Cho nên các nghị quyết đại hội X và ba hội nghị TƯ sau đó đều nhắc lại nhiệm vụ khẩn thiết cải cách giáo dục để ra khỏi cuộc khủng hoảng kéo dài mấy thập kỷ. Đặc biệt sau những lời hứa hoa mỹ của ông tân Bộ trưởng GD & ĐT năm 2006, nhiều người trong đó có tôi đã đặt niềm tin ngây thơ vào triển vọng công cuộc chấn hưng giáo dục có thể bắt đầu chuyển động. Tiếc thay, hy vọng chưa kịp nhen nhóm thì thất vọng đã mau chóng đến, lần này lo lắng nhiều hơn vì chưa bao giờ giáo dục chạy theo thành tích dễ dãi được quảng cáo ầm ĩ thiếu trung thực lại ngốn nhiều công sức, tiền của mà hiệu quả thấp như 5 năm qua.
          May thay, sự kiện Ngô Bảo Châu đã tạo một cú hích, it nhất về nhận thức. Sau một thời gian ngắn được ngộ nhận là thành tich đặc biệt của giáo dục, sự kiện này cuối cùng đã cho thấy rõ quá nhiều vấn đề cần suy nghĩ lại nghiêm túc và tỉnh táo hơn về nhà trường của chúng ta. Đáng mừng là lần đầu tiên sau nhiều năm chờ đợi, người dân đã được nghe Thủ Tướng long trọng tuyên bố cần một cuộc cải cách giáo dục mạnh mẽ, toàn diện, triệt để, để chấn hưng đất nước. Với niềm hân hoan như đã lâu chưa hề có, tôi đã lắng nghe bài diễn văn buổi tối đó của Thủ tướng, y như người đang khát giữa trưa hè nóng bức mà được uống bát nước chè tươi.
          Sau tuyên bố của Thủ tướng, nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình cũng đã lên tiếng đầy sức thuyết phục kêu gọi thực hiện cải cách giáo dục để tiến lên một nền giáo dục trung thực, lành mạnh và hiện đại, đáp ứng nguyện vọng chính đáng của người dân và yêu cầu cấp thiết chấn hưng đất nước. Nhiều bậc thức giả khác đã hưởng ứng lời kêu gọi đó. Ai nấy đều tin rằng đã đến lúc cần kết thúc giai đoạn đổi mới vụn vặt, chuyển sang cải cách mạnh mẽ thì giáo dục mới có thể ra khỏi bế tắc, trì trệ. Trong một buổi làm việc hơn hai giờ vào khoảng giữa tháng 11, tôi cũng đã cố gắng thuyết phục Bộ trưởng GD & ĐT Phạm Vũ Luận hãy nhân cơ hội này nhận nhiệm vụ lịch sử khởi động công cuộc cải cách giáo dục đã được đề ra trong các nghị quyết lớn của TƯ. Trước hết hãy có một cách tiếp cận mới đối với một số vấn đề nhức nhối nhất hiện nay như thi cử, tổ chức trung học phổ thông và dạy nghề, tuyển chọn GS, PGS, xây dựng đại học đẳng cấp quốc tế, v.v.
          Tuy nhiên cho đến giờ phút này, nghĩa là gần nửa năm trời sau tuyên bố mạnh mẽ của Thủ tướng, tình hình vẫn im ắng. Một chủ trương đúng đắn có ý nghĩa then chốt chiến lược đến như vậy, lại đã long trọng hứa hẹn với dân nhiều lần, mà đấu tranh thực hiện cũng gian khổ chẳng khác gì việc đòi giảm sưu cao thuế nặng thời thực dân phong kiến hay sao ? Tôi thật sự lo lắng khi thấy bất chấp mọi lời khuyên, cỗ máy giáo dục già nua cổ lỗ vẫn tiếp tục vận hành ì ạch mà chưa thấy tín hiệu gì sẽ có thay đổi. Đến hẹn lại lên, cả nước lại chuẩn bị lao vào địa ngục thi cử với biết bao tốn kém, lo âu, để rồi như mọi năm hàng chục vạn học sinh sau 12 năm đèn sách bị ném bơ vơ ra đời, không nghề nghiệp mà cũng chẳng có nơi nào học tiếp, cùng với hàng vạn sinh viên sau 3,4 năm đại học vẫn bỡ ngỡ ngay cả với những việc làm rất thông thường mà ở các nước khác chỉ đòi hỏi một học vấn trung cấp.
          Tại sao thanh thiếu niên ta phải chịu thiệt thòi lớn như vậy ? Tại sao đã 36 năm ròng rã từ ngày thống nhất đất nước mà giáo dục đến nông nỗi này ?
          Hiển nhiên có nhiều nguyên nhân nhưng điều dễ thấy nhất là một đất nước mà người dân tin rằng "cái gì tiền không làm được thì nhiều tiền sẽ làm được" – một đất nước như thế thì giáo dục tụt hậu là tất yếu. Suy cho cùng sự nghiệp chấn hưng giáo dục tuỳ thuộc quyết định vào cuộc đấu tranh chống tham nhũng. Chừng nào tham nhũng còn nặng thì dối trá, lừa đảo còn phổ biến khắp hang cùng ngõ hẻm, làm sao giáo dục có thể trung thực, lành mạnh được, nói chi đến hiện đại. Chống tiêu cực trong thi cử, chống bệnh thành tích ư ? Thì đó, năm đầu làm nghiêm thì hàng loạt thí sinh trượt, năm sau bắt đầu dễ dãi thì tỉ lệ thi đỗ tăng, năm sau nới rộng nữa thì đạt tỉ lệ thi đỗ cao ngất ngưởng như ban đầu, thế là chứng minh chất lượng giáo dục đã đựơc nâng cao, giáo dục đã đạt siêu thành tích. Còn mua bằng, bán điểm, chạy trường, chạy dự án, chạy chức, thứ gì cũng chạy được, chạy bằng chân, bằng đầu, bằng vốn tự có, hay gì gì đó thì đố ai biết qui mô đến đâu. Có điều chắc chắn là những chuyện tiêu cực trong giáo dục và kèm theo đó, bạo lực học đường chưa hề giảm mà có phần phát triển bạo liệt tinh vi hơn, có nguy cở trở thành một nét văn hoá tiêu biểu của xã hội ta hiện nay.
          Giáo dục là một hệ thống phức tạp, theo nghĩa khoa học của từ này, cần phải được tiếp cận và vận hành như một hệ thống phức tạp mới có hy vọng tránh khỏi sai lầm, thất bại. Lãnh đạo, quản lý giáo dục mà thiếu tư duy hệ thống, thiếu môt tầm nhìn chiến lược bao quát thì chỉ có sa vào sự vụ, nay thế này mai thế khác, "đổi mới" nhưng vụn vặt, chắp vá, không nhất quán, rốt cục tiêu tốn nhiều công sức tiền của mà kết quả chỉ làm rối thêm một hệ thống vốn đã què quặt, thiếu sinh khí, thường xuyên trục trặc. Trong một thế giới biến chuyển cực kỳ mau lẹ, chỉ chậm một vài năm đã có thể gây thiệt hại đáng kể, huống chi mấy thập kỷ liền hầu như giẫm chân tại chỗ và loay hoay với những vấn nạn nhức nhối kéo dài hết năm nầy qua năm khác.
          Không đâu cần bốn chữ cần kiệm liêm chính hơn lĩnh vực giáo dục. Cũng không đâu cần tư duy phê phán, cần tự do, sáng tạo hơn ở đây. Một nền học đã thiếu vắng các đạo đức và đức tính cơ bản ấy tất nhiên sớm muộn cũng biến chất và lâm vào bế tắc. Khi ấy những điều chỉnh cục bộ theo kiểu đổi mới từng việc vụn vặt như vừa qua không những không có tác dụng mà còn làm kéo dài thêm tình trạng trì trệ. Lúc này, lối ra duy nhất cho giáo dục là cải tạo cấu trúc, xây dựng lại từ gốc, thay đổi cả thiết kế hệ thống. Chỉ có như thế mới mong cứu giáo dục thoát ra khỏi khủng hoảng triền miên.
          Không đi sâu vào những việc quản lý cụ thể, tôi chỉ xin nêu một số vấn đề ở tầm chiến lược về chất lượng giáo dục. Dù bảo thủ đến đâu, dù thoát ly thực tế cuộc sống đến đâu, ai cũng phải công nhận chất lượng giáo dục của ta quá thấp. Thấp như thế nào và làm gì để nâng cao chất lượng thì lại có nhiều cách nhìn thiển cận, phiến diện, sa vào chi tiết vụn vặt không thực chất.
          Thứ nhất là chuyện học và thi. Năm nào bàn chuyện này cũng có nhiều đề xuất cải tiến nhưng càng bàn càng rối mà chưa thấy hướng ra đúng đắn. Học thì cứ miêt mài nhồi nhét nhiều thứ vô bổ, nhưng lại bỏ qua nhiều điều cần thiết trong đời sống hiện đại. Thi thì mãi vẫn một kiểu thi cổ lỗ, biến thành khổ dịch cho học sinh nhưng là cơ hội kinh doanh, làm tiền cho một số người. Không phải học mà thi mới là chính, học chỉ để đi thi, để có bằng, thậm chí không học mà có bằng thì càng tốt. Đặc biệt thi tốt nghiệp nặng nề như chưa hề thấy đâu trên thế giới văn minh. Tuy đã có không ít hội nghị bàn thảo về cải tiến phương pháp giảng dạy, cho đến nay chủ yếu vẫn chỉ là dạy trên lớp, thầy đọc, trò ghi và bám sát sách giáo khoa. Trong khi đó, với cách nhìn toàn cục có thể thấy rõ cốt lõi của chuyện học và thi ở chỗ khác. Đã sang thế kỷ 21 nhưng giáo dục của ta vẫn giữ nhiều quan niệm cổ hủ như thời phong kiến nho giáo hay thời trung cổ ở châu Âu, nặng tính giáo điều kinh kệ, vì nhằm mục tiêu thiển cận biến con người thành một phương tiện sử dụng vào các mục đích tôn giáo hay chính trị, hơn là hoàn thiện con người như một chủ thể tự do. Phương Tây đã có thể nhanh chóng bước lên giai đoạn phát triển văn minh công nghiệp hiện đại trong khi phương Đông còn ngủ dài trong văn minh nông nghiệp chính là nhờ họ đã sớm thế tục hoá giáo dục. Thiết nghĩ một giải pháp tương tự cũng cần nghiên cứu cho nhà trường Việt Nam để bước vào kinh tế tri thức thời nay.
          Thứ hai là chuyện đào tạo theo nhu cầu xã hội. Các doanh nghiệp thường phàn nàn gặp nhiều khó khăn khi tuyển nhân lực cần thiết vì trình độ, năng lực thực tế của sinh viên do các trường đào tạo ra quá thấp so với yêu cầu của họ. Trong khi đó, hàng năm có hàng chục vạn học sinh, sinh viên ra trường không tìm được việc làm thích hợp. Mặc cho khẩu hiệu "nói không với đào tạo không đạt chuẩn, không đáp ứng nhu cầu xã hội", và một số biện pháp đổi mới quản lý giáo dục, chất lượng đào tạo vẫn giẫm chân tại chỗ từ hàng chục năm nay. Quá nhiều trường đào tạo về kinh tế, tài chính, kế toán, ngân hàng, v.v. nhưng rất ít trường về công nghệ, kỹ thuật, khoa học. Quá nhiều đại học, cao đẳng kém chất lượng, nhưng rất it trung cấp kỹ thuật. Cơ cấu đào tạo khiến trong nước rất thiếu công nhân lành nghề, rất thiếu cán bộ kỹ thuật trung cấp giỏi, nhưng thừa kỹ sư, cán bộ quản lý tồi. Không lạ gì có nhà đầu tư nước ngoài từng nhận xét: chúng ta nói nhiều về công nghiệp hoá nhưng ngay một chiếc đinh vít cũng chưa có nơi nào trong cả nước làm được đúng chuẩn quốc tế. Công nghiệp phụ trợ không phát triển nổi, muốn làm ra sản phẩm công nghệ gì tinh vi đôi chút cũng phải nhập phần lớn linh kiện, bộ phận và các sản phẩm trung gian. Rốt cuộc chỉ lắp ráp là chính thì bao giờ mới xây dựng được công nghiệp hiện đại. Sự thể nghiêm trọng đến mức chuyên gia Nhật đã khuyến cáo: vận mệnh ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam không chỉ ảnh hưởng đến tương lai phát triển kinh tế của Việt Nam mà còn ảnh hưởng đến địa vị chính trị của Việt Nam trong khu vực Đông Nam Á. Mà với cơ cấu đào tạo nhân lực như hệ thống giáo dục hiện nay thì không cách nào phát triển công nghiệp phụ trợ. Cho nên có nhìn rộng ra cả nền kinh tế mới thấy vấn đề đào tạo theo nhu cầu xã hội không chỉ là cải tiến khâu đào tạo ở cấp đại học hay cao đẳng mà phải cải tổ cơ cấu hệ thống giáo dục, theo hướng như đã trình bày trong bản kiến nghị 2009: sau trung học cơ sở phần lớn học sinh sẽ vào trung học nghề, trung học kỹ thuật, chỉ một tỉ lệ nhỏ vào trung học phổ thông. Bản thân trung học phổ thông cũng cần được cải tổ theo hướng không phân ban cứng nhắc mà có nhiều lựa chọn cho học sinh phát triển năng khiếu sở thích, nhờ đó nâng cao chất lượng đầu vào đại học, tạo điều kiện nâng cao chất lượng đại học . Như vậy sau 12 năm học, học sinh nếu ra đời thì đã có nghề, còn số có thể tiếp tục học sẽ không bị nhiều rào cản do cánh cửa chật hẹp của đại học hiện nay.
          Thứ ba là xây dựng đại học. Vị trí và tính chất của giáo dục đại học trong sự phát triển của các quốc gia ngày nay đã thay đổi rất nhiều so với chỉ cách đây vài thập kỷ. Nói giáo dục là thách thức lớn nhất cho đất nước hiện nay thì trước hết đó là giáo dục đại học. Trong một thế giới toàn cầu hóa, xây dựng đại học tất nhiên phải hướng tới và tuân thủ các chuẩn mực quốc tế trong mọi lĩnh vực. Trong khi đó, từ việc đào tạo tiến sĩ, việc tuyển chọn giáo sư, đánh giá các công trình khoa học, các nhà khoa học, các trường đại học, đến nay chúng ta vẫn giữ nhiều tiêu chuẩn riêng chẳng giống ai. Mặc dù đã trải qua mấy chục năm trời xây dựng, đại học của ta vẫn còn ngổn ngang rất nhiều vấn đề đòi hỏi không chỉ phải đổi mới mà phải thay đổi tận gốc, từ chiến lược phát triển cho đến cách thực hiện chiến lược. Trong đó việc xây dựng các đại học tiến lên đẳng cấp quốc tế đang gặp nhiều khó khăn, lúng túng, trước hết là về quan niệm. Nếu không kịp thời khắc phục thì căn bệnh thành tích phô trương cộng với tính vô trách nhiệm ở đây sẽ gây lãng phí lớn, làm chậm lại thay vì thúc đẩy quá trình tiến lên hiện đại theo tinh thần khai sáng.
          Thứ tư và cuối cùng nhưng then chốt nhất là chính sách đối với đội ngũ giáo chức. Không có khâu quản lý nào thể hiện rõ hơn quyết tâm chấn hưng giáo dục bằng chính sách đối với thầy giáo. Thế nhưng hiếm có nơi nào trên thế giới và cũng hiếm có thời nào trên đất nước ta người thầy mặc dù bị đối xử bất công vẫn tận tuỵ gắn bó với nghề như trong mấy chục năm nay. Khi nói điều này không phải tôi không biết những gương xấu trong ngành, những con sâu làm rầu nồi canh. Nhưng tôi nghĩ số đó vẫn là số ít, số ít đáng ngạc nhiên nếu đặt trong hoàn cảnh xã hội và điều kiện làm việc cực kỳ khó khăn của tất cả thầy giáo của ta. Tôi tin rằng với những hoàn cảnh như thế ở các nước khác tình hình giáo dục phải bi đát hơn nhiều. Với chính sách đối với thầy giáo như của hiện nay, giáo dục còn được như thế này đó thật sự là kỳ công.
          Song cái gì cũng có giới hạn, kể cả lòng tự trọng, thiện chí và … lương tâm. Cứ thế này e sẽ đến lúc lương tâm cũng chai lì, chẳng còn ai biết xấu hổ, để cho cái lá nho cuối cùng cũng không giữ nổi thì sẽ mất hết, chẳng còn gì để bàn về giáo dục, văn hoá, khoa học nữa. Tôi cũng hiểu và thông cảm với những khó khăn thực tế liên quan đến tham nhũng. Song có thể nói không quá đáng, kinh nghiệm hơn ba mươi năm qua đã cho thấy hầu hết mọi căn bệnh tàn phá giáo dục đều có nguồn gốc ít nhiều ở cái chính sách bỏ mặc rồi khuyến khich thầy giáo tự bươn chải để kiếm sống mà làm nghề, trong một môi trường đòi hỏi họ phải toàn tâm toàn ý mới làm tốt được nhiệm vụ. Vậy nên giải quyết cái u này là điều kiện tiên quyết mở đường cho giáo dục (và khoa học) thật sự trở thành quốc sách hàng đầu. Tuy nhiên cũng phải cắt u một cách an toàn vì nếu làm không minh bạch đường hoàng như hiện nay thì chỉ gây thêm hỗn loạn, cũng rất nguy hiểm.
          Để kết thúc, xin bày tỏ niềm tin cải cách giáo dục mạnh mẽ, toàn diện, triệt để là giải pháp cứu nguy cho giáo dục, cũng là cứu nguy cho phẩm chất Việt Nam khi còn chưa quá trễ.
          Và một lần nữa xin trân trọng cám ơn Quỹ văn hoá Phan Châu Trinh.
HOÀNG TỤY
--
TÁM

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2011

  DU SAO CUNG CAM ON CAC BAN DA TAO MOT DIA CHI DE LIEN HE, CHIA SE CHO NHAU NHUNG BUON VUI TRONG CUOC SONG.
  SAU KHI RA TRUONG NHIEU BAN BE CUA CHUNG MINH CON NHIEU KHO KHAN, CO NGUOI BAY GIO VAN CHUA CO VIEC LAM. CO NGUOI "CHI TIM RA VIEC" MA THOI.
  QUOC DA DI DAY ROI NHUNG CHANG VUI TI NAO. KHONG CHAP CANH BAY XA NHU HOI DI HOC.
  BUON NHAT LA NGHANH GD VIET NAM MINH CHAY THEO THANH TICH, SONG LAU THANH LAO LANG.
  XIN CAC BANDUNG NOI VIEC DAY THEM NHA! LUONG THAY GIAO KHONG DU SONG THAT DO CAC BAN OI! TRONG NHUNG NGUOI THAY CO MAY AI LAM THEM DUOC!?
MINH CO THEM SO DT:
 
Nguyễn Hữu Cảm    0957525471, GIO O NHA CHUA CO VIEC LAM.
Hoàng Công Ngọc    0977632345 DAY O DONG NAI, CHUA CO VO.

Bài thơ mình làm cho tập san của lớp

KHI YU! 
Khi yêu đá muối hóa thành hoa.
Hồn ta là cả ngàn thi sĩ
Thi sĩ dạo chơi trong vườn yêu
Lối cỏ mọc hóa lối em đi
Cành cỏ may hóa cành Hồng thắm!
Đắm hồn mình trong cõi hư vô
Ôi vườn yêu ta thà lạc mãi
Để thiên đường luon ở bên ta!

                                    Sĩ Tám

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2011

Ảnh con của THỦY HẢO



Gửi từ điện thoai Samsung Mobile
Mọi người cùng xem nhé.
NHỚ GỬI ẢNH GIA ĐÌNH CÁC BẠN LÊN NHÉ.

ĐỊA CHỈ BLOG CỦA LỚP 97TOAN

Chào cả nhà!
Trước hết xin chân thành cảm ơn Hảo đã tạo cho mọi người trong lớp một nơi
để "trút bầu tâm sự". Nhân đây cũng nhắn với Phượng Uyên là cái dự định hôm
trước của Dương là nhờ chồng Uyên làm cho lớp một trang web bây giờ xin rút
lại nhé! [?] nói với anh là anh đã bị bỏ qua một cơ hội thể hiện "rể quí" rồi
đấy!
Thứ hai, với mong muốn mọi người có thể biết được thông tin về nhau sau một
thời gian khá dài "vắng bóng" và chia sẻ những kỷ niệm xưa, Dương có 02 đề
nghị sau:
1. Mọi người hãy gửi một bài chia sẻ thông tin về mình từ ngày "dứt bút
ra đi tìm đường kiếm cơm" tới giờ.
2. Ai có hình nào của lớp (hay nhóm) ngày trước thì lấ mày hình ra chụp
lại và post lên blog cho mọi người cùng xem!
Mọi người thấy thế nào? Ok chứ?
HIỆP GÀ!

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

Khoa Toán ngày nay

Khoa Toán, Trường ĐHSP, ĐH Huế được hình thành từ năm 1957, ngay sau khi thành lập Trường ĐHSP Huế. Trải qua gần nửa thế kỷ xây dựng và phát triển, đến nay Khoa Toán đã lớn mạnh về nhiều mặt từ đội ngũ cán bộ giảng dạy đến qui mô đào tạo và nghiên cứu khoa học.
Khoa Toán hiện có 30 cán bộ giảng dạy bao gồm 03 Phó Giáo Sư-Tiến Sĩ; 05 Tiến sĩ; 18 Thạc sĩ. Đội ngũ cán bộ được đào tạo có hệ thống, có truyền thống nghiêm túc trong giảng dạy và nghiên cứu khoa học. Hơn 40% cán bộ có thâm niên giảng dạy từ 15 năm trở lên, có trình độ chuyên môn tốt. Có mối quan hệ trao đổi chuyên môn với nhiều trung tâm nghiên cứu toán học và nghiên cứu giáo dục toán ở các nước khác nhau như: Mỹ, Đức, Pháp, Hà Lan, Ý, Úc, Hàn Quốc,...
Khoa Toán đảm nhiệm đào tạo các loại hình đại học chính qui, cao học, tiến sĩ và một số loại hình đào tạo không chính qui, với qui mô tuyển sinh hàng năm như sau:
  • Cử nhân sư phạm Toán hệ chính qui: khoảng 100 sinh viên.
  • Cao học toán các chuyên ngành: giải tích, đại số, hình học-tôpô, Lý luận & phương pháp giảng dạy toán.
  • Tiến sĩ chuyên ngành Đại số-lý thuyết số.
Nhiều hội nghị khoa học quốc tế và quốc gia đã được tổ chức tại Khoa Toán, Trường ĐHSP Huế.

Danh sách lớp chứa địa chỉ và ngày sinh nhật của các bạn

TT
Họ & Tên
Ngày Sinh
Địa Chỉ
1
Nguyễn Thanh Phương Anh
23.09.1979
Tiểu khu 3, thị trấn Ái Tử, Triệu Phong, Quảng Trị
2
Lưu Đức Bính
05.03.1977
192 khối 3B, Thị trấn EDUAR ĐĂKLĂK
3
Lê Thị Ngọc Bé
20.09.1978
Thanh Thuỷ, Thanh Chương, Nghệ An
4
Văn Viết Cường
14.06.1977
12 Chi Lăng (nối dài)  TP Huế
5
Nguyễn Hữu Cảm
12.05.1971
Lộc Sơn,Phú Lộc, TT Huế.
6
Nguyễn Xuân Chính
25.08.1978
Đội 15, Thôn 5, Thuỷ Dương, Hương thuỷ, TT Huế.
7
Nguyễn Chinh
10.12.1976
Thôn 3, Phù Nam, Thuỷ Châu, Hương Thuỷ. TT Huế.
8
Trần Thị Thuỳ Dương
04.11.1979
Bắc Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình.
9
Huỳnh Văn Đức
20.10.1976
58/15B, Văn Cao, TP Huế.
10
Võ Văn Đống
30.01.1979
Xuân Ổ, Phú Xuân, Phú Vang, TT Huế.
11
Hoàng Hà
16.09.1979
Hải Lâm, Hải Lăng,Quảng Trị.
12
 Đoàn Đăng Hải
10.10.1979
Thôn1, Triệu Lăng,Triệu Phong, Quảng Trị.
13
Trần Hữu Hải
30.12.1977
Đội 7, Bình Phú, Thăng Bình, Quảng Nam.
14
Nguyễn Phúc Hậu
27.04.1975
Xóm 3, Tập Ap Bắc, Phổ Văn, Đức Phổ, Quảng Ngãi.
15
Nguyễn Văn Hiệp
17.07.1977
Thôn 3, Tiên An, Tiên Phước, Quảng Nam.
16
Nguyễn Thị Thanh Hoà
06.09.1979
Xuân Ninh, Quảng Ninh, Quảng Bình.
17
Nguyễn Thị Thanh Hoa
18.07.1979
20/8 Sân Bay Tây Lộc,TP Huế.
18
Lê Viết Hoà
10.10.1978
Tổ 1, Thôn 1, Thuỷ Dương, Hương Thuỷ, TT Huế.
19
Nguyễn Như Hùng
01.11.1978
Hải Hoà, Hải Lăng, Quảng Trị.
20
Nguyễn Văn Lành
27.11.1976
Triêm Nam, Điện Phương, Điện Bàn, Quảng Nam.
21
Lê Gia Lợi
17.01.1979
Đội 2, Linh Yên, Triệu Trạch, Triệu Phong, Quảng Trị.
22
Nguyễn Trần Hồng Lĩnh.
22.09.2979
11C, Lương Ngọc Quyến, TP Huế.
23
Nguyễn Thị Xuân Mai
28.01.1979
Kỳ Lam, Điện Thọ, Điên Bàn, Quảng Nam.
24
Võ Quang Minh
06.12.1979
Tổ 58B, Ang Hải Đông, Sơn Trà,TP Đà Nẵng.
25
Lê Thị Kiều Ngân
26.09.1979
Thượng Xá, Hải Thượng, Hải Lăng, Quảng Trị.
26
Hồ Hữu Nghĩa
29.06.1979
98B, Kim Long, TP Huế
27
Nguyễn Thị Bích Ngọc
19.11.1979
Hoà Khương, Hoà Vang, TP Đà Nẵng.
28
Hoàng Công Ngọc
23.03.1978
Triệu Trung, Triệu Phong, Quảng Trị.
29
Võ Văn Nhân
25.12.1979
Đội 8, Thôn 2, Tam Hoà, Núi Thành, Quảng Nam.
30
Trần Thị Tố Phượng
12.02.1979
1B, Biệt Thự, Nha Trang, Khánh Hòa
31
Trần Ngọc Quốc
09.10.1976
Phú An, Đại Thắng, Đại Lộc, Quảng Nam.
32
Hồ Linh Sơn
01.05.1980
Đội 8, Đông Vinh, Quảng Điền, TT Huế.
33
Trần Quốc Sinh
25.05.1979
Triệu Phương, Triệu Phong, Quảng Trị.
34
Đào Sỹ Tám
18.05.1979
Hải Quy, Hải Lăng, Quảng Trị.
35
Hồ Thị Dạ Thảo
06.07.1979
Thuỷ Biều, Hương Phú, TT Huế.
36
Nguyễn Hồ Phương Thảo
06.03.1980
82B, Phan Bôi Châu, TP Huế.
37
Nguyễn Lê Phương Thảo
09.04.1979
8/6A,Hồ Xuân Hương, TP Huế.
38
Lê Bùi Thuỷ
23.06.1979
Tiểu Khu 1, Hưng Hoà, Kỳ Anh, Hà Tĩnh.
39
Lương Thị Minh Thuỷ
10.05.1979
127, Điện Biên Phủ, TP Huế.
40
Nguyễn Đức Diệu Trang
04.09.1979
05 Võ Thị Sáu, TP Huế.
41
Phan Nghĩa Trung
04.08.1979
Văn Thuỷ, Lệ Thuỷ, Quảng Bình,
42
Nguyễn Hữu Trung
28.09.2978
Đạo Đầu, Triệu Trung, Triệu Phong, Quảng Trị.
43
Trần Văn Tuấn
08.09.1978
Lộc An, Phú Lộc, TT Huế.
44
Nguyễn Thanh Tùng
15.07.1976
Thôn 3, Vinh Thanh, Phú Vang, TT Huế.
45
Trương Khắc Tùng
14.07.1979
Gio Mai, Gio Linh, Quảng Trị.
46
Trần Thị Kim Tuyến
10.06.1979
Cảnh Hoà, Quảng Trạch, Quảng Bình.
47
Hoàng Thị Uyên
11.08.1979
Tiểu Khu 3, Nông Trường Việt Trung, Quảng Bình.
48
Trần Thị Phượng Uyên
04.05.1979
Điện An, Điện Bàn, Quảng Nam.
49
LêThị Tuyết Vân
16.12.1979
741, Quang Trung, An Khê, Gia Lai.
50
Trần Nguyễn Quốc Văn
17.11.1980
Tổ 17, Phường An Sơn, Tam Kỳ, Quảng Nam.
51
Trần Y Vinh
13.05.1978
Thanh Ngọc,Thanh Hà, Hà Tĩnh.
52
Nguyễn Bá Vĩnh
30.05.1978
Quảng Phước, Quang Điền, TT Huế.
53
Nguyễn Hữu Hảo


54
Trần Thanh Lương


55
Trần Ngọc Vũ


Danh sách Điện thoại Các thành viên trong lớp

TT
Họ & Tên
Điện Thoại
Email
1
Nguyễn Thanh Phương Anh


2
Lưu Đức Bính


3
Lê Thị Ngọc Bé


4
Văn Viết Cường


5
Nguyễn Hữu Cảm


6
Nguyễn Xuân Chính
0905243600

7
Nguyễn Chinh
0979012411

8
Trần Thị Thuỳ Dương
0989970469
9
Huỳnh Văn Đức


10
Võ Văn Đống
0972755453

11
Hoàng Hà
0983853567
12
 Đoàn Đăng Hải
0915361779
13
Trần Hữu Hải


14
Nguyễn Phúc Hậu


15
Nguyễn Văn Hiệp
0905629639
16
Nguyễn Thị Thanh Hoà
0977103776
17
Nguyễn Thị Thanh Hoa
0979024505

0905484808
18
Lê Viết Hoà
0905484808
19
Nguyễn Như Hùng
0984864072

20
Nguyễn Văn Lành
01685349007

21
Lê Gia Lợi
01234377007

22
Nguyễn Trần Hồng Lĩnh.
0905669673
23
Nguyễn Thị Xuân Mai
0979793396
24
Võ Quang Minh
0982005331
25
Lê Thị Kiều Ngân
0915003445
26
Hồ Hữu Nghĩa
0935228199
27
Nguyễn Thị Bích Ngọc


28
Hoàng Công Ngọc


29
Võ Văn Nhân
0935056206
30
Trần Thị Tố Phượng
0933540599

0988201498
31
Trần Ngọc Quốc
0935454511
32
Hồ Linh Sơn
0946186886

33
Trần Quốc Sinh
0915301065
34
Đào Sỹ Tám
0983799417
35
Hồ Thị Dạ Thảo
01224207990
36
Nguyễn Hồ Phương Thảo
01666461274
37
Nguyễn Lê Phương Thảo
0914033933
38
Lê Bùi Thuỷ
0919083637
39
Lương Thị Minh Thuỷ
0989638138
40
Nguyễn Đức Diệu Trang
0979810948

41
Phan Nghĩa Trung
01686688723
42
Nguyễn Hữu Trung
0915050122
43
Trần Văn Tuấn
0914979516
44
Nguyễn Thanh Tùng
0972624052
45
Trương Khắc Tùng
0983211135

46
Trần Thị Kim Tuyến
0942113606

47
Hoàng Thị Uyên
0917679396

48
Trần Thị Phượng Uyên
0905257433
49
LêThị Tuyết Vân
0988616588
50
Trần Nguyễn Quốc Văn


51
Trần Y Vinh
0919611828

52
Nguyễn Bá Vĩnh
0948192263
53
Nguyễn Hữu .Hảo
091.411.17.07
54
Trần Thanh Lương
0914145414

55
Trần Ngọc Vũ
0982191252
Còn thiếu những ai thì các bạn gửi email đến dhsphue97toan.send@blogger.com nhé